珍宝



山川之精英,每泄爲至宝; shān chuān zhī jīng yīng , měi xiè wèi zhì bǎo ;
乾坤之瑞气,恆结爲奇珍。 qián kūn zhī ruì qì , héng jié wèi qí zhēn 。
故玉足以庇嘉穀,明珠可以御火灾。 gù yù zú yǐ bì jiā gǔ , míng zhū kě yǐ yù huǒ zāi 。
鱼目岂可混珠,碔砆焉能乱玉。 yú mù qǐ kě hùn zhū , wǔ fū yān néng luàn yù 。
黄金生于丽水,白银出自朱提。 huáng jīn shēng yú lì shuǐ , bái yín chū zì zhū tí 。
曰孔方、曰家兄,俱爲钱号; yuē kǒng fāng 、 yuē jiā xiōng , jù wèi qián hào ;
日青蚨,曰鹅眼,亦是钱名。 rì qīng fú , yuē é yǎn , yì shì qián míng 。

可贵者明月夜光之珠,可珍者璠璵琬琰之玉。 kě guì zhě míng yuè yè guāng zhī zhū , kě zhēn zhě fán yú wǎn yǎn zhī yù 。
宋人以燕石爲玉,什袭缇巾之中; sòng rén yǐ yàn shí wèi yù , shén xí tí jīn zhī zhōng ;
楚王以璞玉爲石,两刖卞和之足。 chǔ wáng yǐ pú yù wèi shí , liǎng yuè biàn hé zhī zú 。
惠王之珠,光能照乘; huì wáng zhī zhū , guāng néng zhào chéng ;
和氏之壁,价重连城。 hé shì zhī bì , jià zhòng lián chéng 。
鲛人泣泪成珠,宋人削玉爲楮。 jiāo rén qì lèi chéng zhū , sòng rén xuē yù wèi chǔ 。
贤乃国家之宝,儒爲席上之珍。 xián nǎi guó jiā zhī bǎo , rú wèi xí shàng zhī zhēn 。
王者聘贤,束帛加壁; wáng zhě pìn xián , shù bó jiā bì ;
真儒抱道,怀瑾握瑜。 zhēn rú bào dào , huái jǐn wò yú 。

雍伯多缘,种玉于蓝田而得美妇; yōng bó duō yuán , zhǒng yù yú lán tián ér dé měi fù ;
太公奇遇,钓璜于渭水而遇文王。 tài gōng qí yù , diào huáng yú wèi shuǐ ér yù wén wáng 。
剖腹藏珠,爱财而不爱命; pōu fù cáng zhū , ài cái ér bù ài mìng ;
缠头作锦,助舞而更助娇。 chán tóu zuò jǐn , zhù wǔ ér gèng zhù jiāo 。
孟尝廉洁,克俾合浦还珠; mèng cháng lián jié , kè bǐ hé pǔ hái zhū ;
相如忠勇,能使秦廷归璧。 xiàng rú zhōng yǒng , néng shǐ qín tíng guī bì 。
玉钗作燕飞,汉宫之异事; yù chāi zuò yàn fēi , hàn gōng zhī yì shì ;
金钱成蝶舞,唐库之奇传。 jīn qián chéng dié wǔ , táng kù zhī qí chuán 。
广钱固可以通神,营利乃爲鬼所笑。 guǎng qián gù kě yǐ tōng shén , yíng lì nǎi wèi guǐ suǒ xiào 。
以小致大,谓之抛砖引玉; yǐ xiǎo zhì dà , wèi zhī pāo zhuān yǐn yù ;
不知所贵,谓之买椟还珠。 bù zhī suǒ guì , wèi zhī mǎi dú hái zhū 。

贤否罹害,如玉石俱焚; xián fǒu lí hài , rú yù shí jù fén ;
贪得无厌,虽辎珠必算。 tān dé wú yàn , suī zī zhū bì suàn 。
崔烈以钱买官,人皆恶其铜臭; cuī liè yǐ qián mǎi guān , rén jiē è qí tóng chòu ;
秦嫂不敢视叔,自言畏其多金。 qín sǎo bù gǎn shì shū , zì yán wèi qí duō jīn 。
熊衮父亡,天乃雨钱助葬; xióng gǔn fù wáng , tiān nǎi yǔ qián zhù zàng ;
仲儒家窘,天乃雨金济贫。 zhòng rú jiā jiǒng , tiān nǎi yǔ jīn jì pín 。
汉杨震畏四知而辞金,唐太宗因惩贪而赐绢。 hàn yáng zhèn wèi sì zhī ér cí jīn , táng tài zōng yīn chéng tān ér cì juàn 。

晋鲁褒作《钱神论》,尝以钱爲孔方兄; jìn lǔ bāo zuò 《 qián shén lùn 》, cháng yǐ qián wèi kǒng fāng xiōng ;
王夷甫口不言钱,乃谓钱爲阿堵物。 wáng yí fǔ kǒu bù yán qián , nǎi wèi qián wèi ē dǔ wù 。
然而牀头金尽,壮士无颜; rán ér chuáng tóu jīn jǐn , zhuàng shì wú yán ;
囊内钱空,阮郎羞涩。 náng nèi qián kōng , ruǎn láng xiū sè 。
但匹夫不可怀壁,人生孰不爱财。 dàn pǐ fū bù kě huái bì , rén shēng shú bù ài cái 。

results matching ""

    No results matching ""