人事



《大学》首重夫明新,小于莫先于应对。 《 dà xué 》 shǒu zhòng fū míng xīn , xiǎo yú mò xiān yú yīng duì 。
其容固宜有度,出言尤贵有章。 qí róng gù yí yǒu dù , chū yán yóu guì yǒu zhāng 。
智欲圆而行欲方,胆欲大而心欲小。 zhì yù yuán ér xíng yù fāng , dǎn yù dà ér xīn yù xiǎo 。
阁下足下,并称人之辞; gé xià zú xià , bìng chēng rén zhī cí ;
不佞鲰生,皆自谦之语。 bù nìng zōu shēng , jiē zì qiān zhī yǔ 。
恕罪曰原宥,惶恐曰主臣。 shù zuì yuē yuán yòu , huáng kǒng yuē zhǔ chén 。
大春元、大殿选、大会状,举人之称不一; dà chūn yuán 、 dà diàn xuǎn 、 dà huì zhuàng , jǔ rén zhī chēng bù yī ;
大秋元、大经元、大三元,士人之誉多殊。 dà qiū yuán 、 dà jīng yuán 、 dà sān yuán , shì rén zhī yù duō shū 。
大掾史,推美吏员; dà yuàn shǐ , tuī měi lì yuán ;
大柱石,尊称乡宦。 dà zhù shí , zūn chēng xiāng huàn 。

贺入学曰云程发轫,贺新冠曰元服初荣。 hè rù xué yuē yún chéng fā rèn , hè xīn guān yuē yuán fú chū róng 。
贺人荣归,谓之锦旋; hè rén róng guī , wèi zhī jǐn xuán ;
作商得财,谓之稇载。 zuò shāng dé cái , wèi zhī kǔn zài 。
谦送礼曰献芹,不受馈曰反璧。 qiān sòng lǐ yuē xiàn qín , bù shòu kuì yuē fǎn bì 。
谢人厚礼曰厚贶,自谦利薄曰菲仪。 xiè rén hòu lǐ yuē hòu kuàng , zì qiān lì báo yuē fēi yí 。
送行之礼,谓之赆仪; sòng xíng zhī lǐ , wèi zhī jìn yí ;
拜见之赀,名曰贽敬。 bài jiàn zhī zī , míng yuē zhì jìng 。
贺寿仪曰祝敬,吊死礼曰奠仪。 hè shòu yí yuē zhù jìng , diào sǐ lǐ yuē diàn yí 。

请人远归曰洗尘,携酒进行曰祖饯。 qǐng rén yuǎn guī yuē xǐ chén , xié jiǔ jìn xíng yuē zǔ jiàn 。
犒僕伕,谓之旌使; kào pú fū , wèi zhī jīng shǐ ;
演戏文,谓之俳优。 yǎn xì wén , wèi zhī pái yōu 。
谢人寄书,曰辱承华翰; xiè rén jì shū , yuē rǔ chéng huá hàn ;
谢人致问,曰多蒙寄声。 xiè rén zhì wèn , yuē duō méng jì shēng 。
望人寄信,曰早赐玉音; wàng rén jì xìn , yuē zǎo cì yù yīn ;
谢人许物,曰已获金诺。 xiè rén xǔ wù , yuē yǐ huò jīn nuò 。
具名帖,曰投刺; jù míng tiě , yuē tóu cì ;
发书函,曰开缄。 fā shū hán , yuē kāi jiān 。
思暮久曰极切瞻韩,想望殷曰久怀慕蔺。 sī mù jiǔ yuē jí qiè zhān hán , xiǎng wàng yīn yuē jiǔ huái mù lìn 。
相识未真,曰半面之识; xiāng shí wèi zhēn , yuē bàn miàn zhī shí ;
不期而会,曰邂逅之缘。 bù qī ér huì , yuē xiè hòu zhī yuán 。

登龙门得参名士,瞻山斗仰望高贤。 dēng lóng mén dé cān míng shì , zhān shān dòu yǎng wàng gāo xián 。
一日三秋,言思暮之甚切; yī rì sān qiū , yán sī mù zhī shén qiè ;
渴尘万斛,言想望之久殷。 kě chén wàn hú , yán xiǎng wàng zhī jiǔ yīn 。
暌违教命,乃云鄙吝复萌; kuí wéi jiào mìng , nǎi yún bǐ lìn fù méng ;
来往无凭,则曰萍踪靡定。 lái wǎng wú píng , zé yuē píng zōng mí dìng 。
虞舜幕唐尧,见尧于羹,见尧于牆; yú shùn mù táng yáo , jiàn yáo yú gēng , jiàn yáo yú qiáng ;
门人学孔圣,孔步亦步,孔趋亦趋。 mén rén xué kǒng shèng , kǒng bù yì bù , kǒng qū yì qū 。
曾经会晤,曰向获承颜接辞; céng jīng huì wù , yuē xiàng huò chéng yán jiē cí ;
谢人指教,曰深蒙耳提面命。 xiè rén zhǐ jiào , yuē shēn méng ěr tí miàn mìng 。

求人涵容,曰望包荒; qiú rén hán róng , yuē wàng bāo huāng ;
求人吹嘘,曰望汲引。 qiú rén chuī xū , yuē wàng jí yǐn 。
求人荐引,曰幸爲先容; qiú rén jiàn yǐn , yuē xìng wèi xiān róng ;
求人改文,曰望赐郢斫。 qiú rén gǎi wén , yuē wàng cì yǐng zhuó 。
借重鼎言,是託人言事; jiè zhòng dǐng yán , shì tuō rén yán shì ;
望移玉趾,是浼人亲行。 wàng yí yù zhǐ , shì měi rén qīn xíng 。
多蒙推毂,谢人引荐之辞; duō méng tuī gǔ , xiè rén yǐn jiàn zhī cí ;
望作领袖,託人倡首之说。 wàng zuò lǐng xiù , tuō rén chàng shǒu zhī shuō 。
言辞不爽,谓之金石语; yán cí bù shuǎng , wèi zhī jīn shí yǔ ;
乡党公论,谓之月旦评。 xiāng dǎng gōng lùn , wèi zhī yuè dàn píng 。
逢人说项斯,表扬善行; féng rén shuō xiàng sī , biǎo yáng shàn xíng ;
名下无虚士,果是贤人。 míng xià wú xū shì , guǒ shì xián rén 。

党恶爲非曰朋奸,尽财赌博曰孤注。 dǎng è wèi fēi yuē péng jiān , jǐn cái dǔ bó yuē gū zhù 。
徒了事,曰但求塞责; tú liǎo shì , yuē dàn qiú sāi zé ;
戒明察,曰不可苛求。 jiè míng chá , yuē bù kě kē qiú 。
方命是逆人之言,执拗是执己之性。 fāng mìng shì nì rén zhī yán , zhí ǎo shì zhí jǐ zhī xìng 。
曰觊觎,曰睥睨,总是私心之窥望; yuē jì yú , yuē pì nì , zǒng shì sī xīn zhī kuī wàng ;
曰倥偬,曰旁午,皆言人事之纷纭。 yuē kōng zǒng , yuē páng wǔ , jiē yán rén shì zhī fēn yún 。
小过必察,谓之吹毛求疵; xiǎo guò bì chá , wèi zhī chuī máo qiú cī ;
乘患相攻,谓之落井下石。 chéng huàn xiāng gōng , wèi zhī luò jǐng xià shí 。
欲心难厌如溪壑,财物易尽若漏卮。 yù xīn nán yàn rú xī hè , cái wù yì jǐn ruò lòu zhī 。

望开茅塞,是求人之教导; wàng kāi máo sāi , shì qiú rén zhī jiào dǎo ;
多豪药石,是谢人之箴规。 duō háo yào shí , shì xiè rén zhī zhēn guī 。
劳规芳躅,皆善行之可慕; láo guī fāng zhú , jiē shàn xíng zhī kě mù ;
格言至言,悉嘉言之可听。 gé yán zhì yán , xī jiā yán zhī kě tīng 。
无言曰缄默,息怒曰霁威。 wú yán yuē jiān mò , xī nù yuē jì wēi 。
包拯寡色笑,人比其笑爲黄河清; bāo zhěng guǎ sè xiào , rén bǐ qí xiào wèi huáng hé qīng ;
商鞅最凶残,常见论囚而渭水赤。 shāng yāng zuì xiōng cán , cháng jiàn lùn qiú ér wèi shuǐ chì 。
仇深曰切齿,人笑曰解颐。 chóu shēn yuē qiè chǐ , rén xiào yuē jiě yí 。
人微笑曰莞尔,掩口笑曰胡卢。 rén wēi xiào yuē guǎn ěr , yǎn kǒu xiào yuē hú lú 。
大笑回绝倒,衆笑曰鬨堂。 dà xiào huí jué dào , zhòng xiào yuē hòng táng 。

留位待贤,谓之虚左; liú wèi dài xián , wèi zhī xū zuǒ ;
官僚共署,谓之同寅。 guān liáo gòng shǔ , wèi zhī tóng yín 。
人失信曰爽约,又曰食言; rén shī xìn yuē shuǎng yuē , yòu yuē shí yán ;
人忘誓曰寒盟,又曰反汗。 rén wàng shì yuē hán méng , yòu yuē fǎn hàn 。
铭心镂骨,感德难忘; míng xīn lòu gǔ , gǎn dé nán wàng ;
结草衔环,知恩必报。 jié cǎo xián huán , zhī ēn bì bào 。
自惹其灾,谓之解衣抱火; zì rě qí zāi , wèi zhī jiě yī bào huǒ ;
幸离其害,真如脱网就渊。 xìng lí qí hài , zhēn rú tuō wǎng jiù yuān 。
两不相入,谓之枘凿; liǎng bù xiāng rù , wèi zhī ruì záo ;
两不相投,谓之冰炭。 liǎng bù xiāng tóu , wèi zhī bīng tàn 。
彼此不合曰龃龉,欲进不前曰趦趄。 bǐ cǐ bù hé yuē jǔ yǔ , yù jìn bù qián yuē zī jū 。

落落不合之词,区区自谦之语。 luò luò bù hé zhī cí , qū qū zì qiān zhī yǔ 。
竣者,作事已毕之谓; jùn zhě , zuò shì yǐ bì zhī wèi ;
醵者,敛财饮食之名。 jù zhě , liǎn cái yǐn shí zhī míng 。
赞襄其事,谓之玉成; zàn xiāng qí shì , wèi zhī yù chéng ;
分裂难完,谓之瓦解。 fēn liè nán wán , wèi zhī wǎ jiě 。
事有低昂曰轩轾,力相上下曰颉颃。 shì yǒu dī áng yuē xuān zhì , lì xiāng shàng xià yuē xié háng 。
凭空起事曰作俑,仍踵前弊曰效尤。 píng kōng qǐ shì yuē zuò yǒng , réng zhǒng qián bì yuē xiào yóu 。
手口共作曰拮据,不暇修容曰鞅掌。 shǒu kǒu gòng zuò yuē jié jū , bù xiá xiū róng yuē yāng zhǎng 。
手足并行曰匍匐,俯首而思曰低徊。 shǒu zú bìng xíng yuē pú fú , fǔ shǒu ér sī yuē dī huí 。

明珠投暗,大屈才能; míng zhū tóu àn , dà qū cái néng ;
入室操戈,自相鱼肉。 rù shì cāo gē , zì xiāng yú ròu 。
求教于愚人,是问道于盲; qiú jiào yú yú rén , shì wèn dào yú máng ;
枉道以干主,是衒玉求售。 wǎng dào yǐ gàn zhǔ , shì xuàn yù qiú shòu 。
智谋之士,所见略同; zhì móu zhī shì , suǒ jiàn lüè tóng ;
仁人之言,其利甚溥。 rén rén zhī yán , qí lì shén pǔ 。
班门弄斧,不知分量; bān mén nòng fǔ , bù zhī fèn liàng ;
岑楼齐末,不识高卑。 cén lóu qí mò , bù shí gāo bēi 。
势延莫遏,谓之滋蔓难图; shì yán mò è , wèi zhī zī màn nán tú ;
包藏祸心,谓之人心叵测。 bāo cáng huò xīn , wèi zhī rén xīn pǒ cè 。
作舍道旁,议论多而难成; zuò shě dào páng , yì lùn duō ér nán chéng ;
一国三公,权柄分而不一。 yī guó sān gōng , quán bǐng fēn ér bù yī 。

事有奇缘,曰三生有幸; shì yǒu qí yuán , yuē sān shēng yǒu xìng ;
事皆拂意,曰一事无成。 shì jiē fú yì , yuē yī shì wú chéng 。
酒色是耽,如以双斧代孤树; jiǔ sè shì dān , rú yǐ shuāng fǔ dài gū shù ;
力量不胜,如以寸胶澄黄河。 lì liàng bù shèng , rú yǐ cùn jiāo chéng huáng hé 。
兼听则明,偏听则暗,此魏徵之对太宗; jiān tīng zé míng , piān tīng zé àn , cǐ wèi zhēng zhī duì tài zōng ;
衆怒难犯,专欲难成,此于产之讽子孔。 zhòng nù nán fàn , zhuān yù nán chéng , cǐ yú chǎn zhī fěng zi kǒng 。
欲逞所长,谓之心烦技痒; yù chěng suǒ zhǎng , wèi zhī xīn fán jì yǎng ;
绝无情慾,谓之藁木死灰。 jué wú qíng yù , wèi zhī gǎo mù sǐ huī 。
座上有江南,语言须谨; zuò shàng yǒu jiāng nán , yǔ yán xū jǐn ;
往来无白丁,交接皆贤。 wǎng lái wú bái dīng , jiāo jiē jiē xián 。

将近好处,曰渐入佳境; jiāng jìn hǎo chù , yuē jiàn rù jiā jìng ;
无端倨傲,曰旁若无人。 wú duān jù ào , yuē páng ruò wú rén 。
借事宽役曰告假,将钱嘱託曰夤缘。 jiè shì kuān yì yuē gào jià , jiāng qián zhǔ tuō yuē yín yuán 。
事有大利,曰奇货可居; shì yǒu dà lì , yuē qí huò kě jū ;
事宜鑑前,曰覆车当戒。 shì yí jiàn qián , yuē fù chē dāng jiè 。
外彼爲此曰左袒; wài bǐ wèi cǐ yuē zuǒ tǎn ;
处事而可曰摸棱。 chù shì ér kě yuē mō léng 。
敌甚易摧,曰发蒙振落; dí shén yì cuī , yuē fā méng zhèn luò ;
志在必胜,曰破釜沉舟。 zhì zài bì shèng , yuē pò fǔ chén zhōu 。
曲突徙薪无恩泽,不念豫防之力大; qū tū xǐ xīn wú ēn zé , bù niàn yù fáng zhī lì dà ;
焦头烂额爲上客,徒知救急之功宏。 jiāo tóu làn é wèi shàng kè , tú zhī jiù jí zhī gōng hóng 。

贼人曰樑上君子,强梗曰化外顽民。 zéi rén yuē liáng shàng jūn zǐ , qiáng gěng yuē huà wài wán mín 。
木屑竹头,皆爲有用之物; mù xiè zhú tóu , jiē wèi yǒu yòng zhī wù ;
牛溲马渤,可备药石之资。 niú sōu mǎ bó , kě bèi yào shí zhī zī 。
五经扫地,祝钦明自亵斯文; wǔ jīng sǎo dì , zhù qīn míng zì xiè sī wén ;
一木撑天,晋王敦未可擅动。 yī mù chēng tiān , jìn wáng dūn wèi kě shàn dòng 。
题凤题午,讥友讥亲之隐词; tí fèng tí wǔ , jī yǒu jī qīn zhī yǐn cí ;
破麦破梨,见夫见子之奇梦。 pò mài pò lí , jiàn fū jiàn zi zhī qí mèng 。
毛遂片言九鼎,人重其言; máo suì piàn yán jiǔ dǐng , rén zhòng qí yán ;
季市一诺千金,人服其信。 jì shì yī nuò qiān jīn , rén fú qí xìn 。

岳飞背涅精忠报国,杨震惟以清白传家。 yuè fēi bèi niè jīng zhōng bào guó , yáng zhèn wéi yǐ qīng bái chuán jiā 。
下强上弱,曰尾大不掉; xià qiáng shàng ruò , yuē wěi dà bù diào ;
上权下夺,曰太阿倒持。 shàng quán xià duó , yuē tài ē dào chí 。
当今之世,不但君择臣,臣亦择君; dāng jīn zhī shì , bù dàn jūn zé chén , chén yì zé jūn ;
受命之主,不独创业难,守成亦不易。 shòu mìng zhī zhǔ , bù dú chuàng yè nán , shǒu chéng yì bù yì 。
生平所爲皆可对人言,司马光之自信; shēng píng suǒ wèi jiē kě duì rén yán , sī mǎ guāng zhī zì xìn ;
运用之妙惟存乎一心,岳武穆之论兵。 yùn yòng zhī miào wéi cún hū yī xīn , yuè wǔ mù zhī lùn bīng 。
不修边幅,谓人不饰仪容; bù xiū biān fú , wèi rén bù shì yí róng ;
不立崖岸,谓人天性和乐。 bù lì yá àn , wèi rén tiān xìng hé lè 。

蕞尔幺麽,言其甚小; zuì ěr yāo me , yán qí shén xiǎo ;
卤莽灭裂,言其不精。 lǔ mǎng miè liè , yán qí bù jīng 。
误处皆缘不学,强作乃成自然。 wù chù jiē yuán bù xué , qiáng zuò nǎi chéng zì rán 。
求事速成曰躐等,过于礼貌曰足恭。 qiú shì sù chéng yuē liè děng , guò yú lǐ mào yuē zú gōng 。
假忠厚者谓之乡愿,出人羣者谓之巨擘。 jiǎ zhōng hòu zhě wèi zhī xiāng yuàn , chū rén qún zhě wèi zhī jù bò 。
孟浪由于轻浮,精详出于暇豫。 mèng làng yóu yú qīng fú , jīng xiáng chū yú xiá yù 。
爲善则流芳百世,爲恶则遗臭万年。 wèi shàn zé liú fāng bǎi shì , wèi è zé yí chòu wàn nián 。
过多曰稔恶,罪满曰贯盈。 guò duō yuē rěn è , zuì mǎn yuē guàn yíng 。
尝见冶容诲淫,须知慢藏诲盗。 cháng jiàn yě róng huì yín , xū zhī màn cáng huì dào 。

管中窥豹,所见不多; guǎn zhōng kuī bào , suǒ jiàn bù duō ;
坐井观天,知识不广。 zuò jǐng guān tiān , zhī shí bù guǎng 。
无势可乘,英雄无用武之地; wú shì kě chéng , yīng xióng wú yòng wǔ zhī dì ;
有道则见,君子有展采之恩。 yǒu dào zé jiàn , jūn zǐ yǒu zhǎn cǎi zhī ēn 。
求名利达,曰捷足先得; qiú míng lì dá , yuē jié zú xiān dé ;
慰士迟滞,曰大器晚成。 wèi shì chí zhì , yuē dà qì wǎn chéng 。
不知通变,曰徒读父书; bù zhī tōng biàn , yuē tú dú fù shū ;
自作聪明,曰徒执己见。 zì zuò cōng míng , yuē tú zhí jǐ jiàn 。
浅见曰肤见,俗言曰俚言。 qiǎn jiàn yuē fū jiàn , sú yán yuē lǐ yán 。
识时务者爲俊杰,昧先几者非明哲。 shí shí wù zhě wèi jùn jié , mèi xiān jǐ zhě fēi míng zhé 。
村夫不识一丁,愚者岂无一得。 cūn fū bù shí yī dīng , yú zhě qǐ wú yī de 。

拔去一丁,谓除一害; bá qù yī dīng , wèi chú yī hài ;
又生一秦,是增一仇。 yòu shēng yī qín , shì zēng yī chóu 。
戒轻言,曰恐属垣有耳; jiè qīng yán , yuē kǒng shǔ yuán yǒu ěr ;
戒轻敌,曰勿谓秦无人。 jiè qīng dí , yuē wù wèi qín wú rén 。
同恶相帮,谓之助桀爲虐; tóng è xiāng bāng , wèi zhī zhù jié wèi nüè ;
贪心无厌,谓之得陇望蜀。 tān xīn wú yàn , wèi zhī dé lǒng wàng shǔ 。
当知器满则倾,须知物极必反。 dāng zhī qì mǎn zé qīng , xū zhī wù jí bì fǎn 。
喜嬉戏名爲好弄,好笑谑谓之诙谐。 xǐ xī xì míng wèi hǎo nòng , hǎo xiào xuè wèi zhī huī xié 。
谗口交加,市中可信有虎; chán kǒu jiāo jiā , shì zhōng kě xìn yǒu hǔ ;
衆奸鼓衅,聚蚊可以成雷。 zhòng jiān gǔ xìn , jù wén kě yǐ chéng léi 。

萋非成锦,谓谮人之酿祸; qī fēi chéng jǐn , wèi zèn rén zhī niàng huò ;
含沙射影,言鬼蜮之害人。 hán shā shè yǐng , yán guǐ yù zhī hài rén 。
鍼砭所以治病; zhēn biān suǒ yǐ zhì bìng ;
鸩毒必至杀人。 zhèn dú bì zhì shā rén 。
李义府阴柔害物,人谓之笑里藏刀; lǐ yì fǔ yīn róu hài wù , rén wèi zhī xiào lǐ cáng dāo ;
李林甫奸诡谄人,世谓之口蜜腹剑。 lǐ lín fǔ jiān guǐ chǎn rén , shì wèi zhī kǒu mì fù jiàn 。
代人作事,曰代庖; dài rén zuò shì , yuē dài páo ;
与人设谋,曰借箸。 yǔ rén shè móu , yuē jiè zhù 。
见事极真,曰明若观火; jiàn shì jí zhēn , yuē míng ruò guān huǒ ;
对敌易胜,曰势若摧枯。 duì dí yì shèng , yuē shì ruò cuī kū 。

汉武内多欲而外施仁义,廉颇先国难而后私仇。 hàn wǔ nèi duō yù ér wài shī rén yì , lián pō xiān guó nán ér hòu sī chóu 。
卧榻之侧,岂容他人鼾睡,宋太祖之语; wò tà zhī cè , qǐ róng tā rén hān shuì , sòng tài zǔ zhī yǔ ;
一统之世,真是胡越一家,唐太宗之时。 yī tǒng zhī shì , zhēn shì hú yuè yī jiā , táng tài zōng zhī shí 。
至若景泰以吕易嬴,是嬴亡于庄襄之手:弱晋以牛易马,是马灭于怀愍之时。 zhì ruò jǐng tài yǐ lǚ yì yíng , shì yíng wáng yú zhuāng xiāng zhī shǒu : ruò jìn yǐ niú yì mǎ , shì mǎ miè yú huái mǐn zhī shí 。
中宗亲爲点筹于韦后,秽播千秋; zhōng zōng qīn wèi diǎn chóu yú wéi hòu , huì bō qiān qiū ;
明皇赐洗儿钱于贵妃,臭遗万代。 míng huáng cì xǐ ér qián yú guì fēi , chòu yí wàn dài 。

非类相从,不如鹑鹊; fēi lèi xiāng cóng , bù rú chún què ;
父子同牝,谓之聚麀。 fù zǐ tóng pìn , wèi zhī jù yōu 。
以下淫上谓之烝,野合奸伦谓之乱。 yǐ xià yín shàng wèi zhī zhēng , yě hé jiān lún wèi zhī luàn 。
从来淑慝殊途,惟在后人法戒; cóng lái shū tè shū tú , wéi zài hòu rén fǎ jiè ;
欺世情浊异品,全赖吾辈激扬。 qī shì qíng zhuó yì pǐn , quán lài wú bèi jī yáng 。

results matching ""

    No results matching ""